BÀI VIẾT SỐ 37: “CÁM ƠN TÌNH YÊU THƯƠNG VÔ BỜ BẾN”!
Tăng kích thước chữ : + -

GỞI TRAO CÙNG THÁNG 11 – THÁNG CỦA YÊU THƯƠNG!

BÀI VIẾT SỐ 37: “CÁM ƠN TÌNH YÊU THƯƠNG VÔ BỜ BẾN”!

 PH bé Khánh Phúc – Nhóm 19-24(2)

“Ngày đầu tiên đi học, nước mắt ướt nhạt nhòa.

Con vừa đi vừa khóc, mẹ vỗ về yêu thương”.

  • Chàng trai của mẹ à !
  • Con đã đi học được khoảng 5 tháng rồi, con đã bước vào môi trường mới. Con bắt đầu cuộc sống mới mà ở đó con không còn được ở vị trí số 1 như khi ở nhà với ba mẹ nữa.
  • Những ngày đầu con đi học, mẹ lo lắng hồi hộp, mẹ xót biết bao “cục vàng” của mẹ. Nhưng rồi mọi lo toan , muộn phiền của mẹ dường như tan biến khi thấy con hằng ngày vui vẻ đến lớp. Đến cửa lớp, con liền dang hai tay ôm chầm lấy cô, lúc ấy lòng mẹ yên tâm và vui biết bao nhiêu…
  • Ngày dần trôi và giờ đây con đã lớn khôn, con tự lập hơn, con ngoan hơn, con biết vâng lời hơn..Vì những điều ấy mẹ không biết phải cảm ơn các cô như thế nào…
  •  Nhờ vòng tay ấm áp của cô mà con yêu giấc ngủ, nhờ bàn tay chăm bẩm của cô mà con bụng căng tròn, nhờ bàn tay dịu dàng của cô mà con sạch sẽ tinh tươm, nhờ sự ân cần yêu thương của cô mà nụ cười của con luôn nở trên môi…
  • Cảm ơn tình yêu thương vô bờ bến của các cô.
  • Cảm ơn các cô vì vòng tay vỗ về, tận tụy dạy các con bằng tất cả sự nâng niu.


Ngày đăng: 26/11/2019 - Bởi: Adminstrator
Đường dây nóng
Đang online: 181 Lượt truy cập: 26012494
Về đầu trang